Một tình yêu như mong muốn, là thế nào? Có phải chăng, là một tình yêu vô điều kiện? Khi cần, họ xuất hiện, dù cho có vui riêng thì họ cũng không được giận dỗi mè nheo. Phải chăng, tình yêu như mong muốn là tình yêu vị tha tuyệt đối... Một tình yêu không thể tồn tại trên cuộc đời này, vì ngoài cái tên tình yêu do mình đặt, nó không còn gì là thật?
Làm sao có thể thấy được sự trơ trọi của tôi, khi mà, ngoài người yêu ra, tôi không để cho ai nhìn thấy góc khuất yếu đuối đó trong con người mình. Thường thì, dù là bạn tốt đến cỡ nào, thì tôi cũng chưa từng dỗ dành ai khi người đó buồn cả, vì, tôi chỉ có thể dịu dàng được với duy nhất người tôi yêu, mà thôi. Những điều ai đó mong muốn, ngoài tình yêu ra, không tình cảm nào có thể thay thế được cả.
Có những người bảo rằng bảo rằng chỉ có người ta lãng quên họ. Ôi, biết đâu, họ buộc phải lãng quên người không yêu thương mình, để có thể tồn tại trên đời với một nụ cười, để con tim đừng rách nát. Lãng quên là liều thuốc chữa tốt nhất cho con người, khi tình yêu bỏ đi. Người không quên, vì là người rời bỏ. Còn người ta, vì bị người rời bỏ, nên buộc phải lãng quên. Đã có cái chết đau đớn xảy ra trong lòng họ, làm sao mà nhìn thấy được.
Con người có nhiều mâu thuẫn. Không hứa hẹn, nhưng vẫn muốn có người. Không hành động, mà cũng không muốn người ta vịn vào một lời nói, mà vẫn muốn người ta tin...
Ôi... người đời. Quanh đi quẩn lại vẫn là những mâu thuẫn sân si. Muốn được nhiều mà chẳng cần hứa hẹn chi. Không là tình yêu, mà lại mong muốn những cảm xúc chỉ có tình yêu mới có thể mang lại.