
vẫn chưa quen với việc ghé vào đây mỗi ngày như 360. chắc vì 360 vẫn chưa thực sự chết. giống như chút lặng im mặc niệm tiễn đưa...
không nghĩ là mình giữ một lời hứa tự thân đến vậy.
một cảm giác gì đó, chưa thể diễn giải thành lời.
chông chênh thì không là mới.
bóng có mắt không?
không ư, vậy sao nó có thể theo suốt mà không bao giờ lạc nổi?
ta có mắt không?
có ư, vậy sao cứ lạc nhau hoài mãi?
No comments:
Post a Comment