Càng gần đến ngày kỉ niệm 1 năm, trái tim càng nhức buốt. Hình như cái khối nghẹn buốt đông cứng trong đó, vẫn chưa vỡ ra.
Ôi tim ơi, xin mi đừng vỡ. Xin mi đấy. ta không thể nào chịu nổi thêm điều gì hơn trạng thái lúc này nữa đâu. Mi có thể nào chết một cách lặng im không? Đừng vỡ, có được không? Xin mi đấy, xin mi thương xót cho cái khối óc thảm hại của mi, vì đã không thể nào tẩy khỏi bộ nhớ những ký ức. Lẽ ra, ta sẽ không nhớ về cái ngày này đâu, nếu như, mi đừng đập loạn lên, như đang sống nốt giây phút cuối.
Xin mi đấy, tim ơi.
No comments:
Post a Comment