cô đơn ơi mi thương xót chi ta,
mà cứ mãi...
..................theo ta hoài vậy?
nửa cuộc đời ta...
.........................mải mê trốn chạy.
mệt mỏi rã rời, mà cứ mãi...
.......................................gặp mi!
2.(1995)
từ bây giờ mình là bạn của nhau.
cô đơn ơi, mi gật đầu đi nhé!
một tiếng cười, dù chỉ là rất khẽ.
trong thinh không, vang vọng đến muôn lần.
cả cuộc đời, ta tìm kiếm tình thân,
để sưởi ấm cõi lòng giá lạnh,
để quên đi nỗi đau ám ảnh,
để buồn vơi...
....................và hạnh phúc nhân đôi.
nhưng cuộc đời...
..........................cái gì tìm thì lại hóa xa xôi!
từ nay đến cuối cuộc
đời,
ta chỉ có mi gọi mi
là bạn!
dẫu có lúc ta tột
cùng chán nản
cũng đừng bỏ rơi ta,
ta sợ vô cùng!
3. (1996)
mi bây giờ cũng chẳng phải bạn ta,
cô đơn ơi, mi thật là độc ác!
chẳng lẽ mi nỡ nào trừng phạt,
cho những ngày ta đã trốn chạy mi?
1 comment:
Không hiểu sao nước mắt tôi chảy ra, mà không phải là tôi buồn nên tôi khóc.
À, thì ra tôi khóc vì tôi được đọc từ Himiko.nguyen những điều tôi không nói được ra thành lời. Cám ơn Himiko đã cho tôi biết là không chỉ mình tôi.... cô độc trong tâm hồn.
Post a Comment