Giây phút hoà nhập những con số của đam mê, của định mệnh, 07:07 PM, 07/07/07, dành để post về hình ảnh ngôi nhà, nơi tôi sinh ra và lớn lên, sống trong suốt 18 năm ( 1976 - 1994 ). Nơi nuôi dưỡng tiềm thức tuổi thơ, góc ký ức không bao giờ vùi lấp được. Thời điểm khởi nguồn của những suy nghĩ không bao giờ có thể đổi thay.
ngày tìm ra 2 ngọn lá may mắn.
Về, ngủ lại một đêm, sau gần 10 năm chỉ quay về, rồi vội vã ra đi. Dù, chỉ là một giấc ngủ thật ngắn ( 5h30 đã thức dậy rồi )
Thức nhiều lần trong đêm,
quá khứ lại cuộn về.
Mong rằng sẽ có lúc nào đó, quay về. Và có thể tìm lại một giấc ngủ sâu.
Như bài thơ "Thư gửi mẹ" của Epghênhin* chăng?
"...
Chỉ có điều mẹ nhé mỗi ban mai
đừng đánh thức con như tám năm về trước.
Đừng thức dậy những ước mơ đã mất
Đừng gợi chi những mộng đẹp không thành
Cuộc đời con đã quá đỗi nhọc nhằn
Đã sớm chịu bao điều mất mát..."
( haiz, không nhớ hết )
*Không nhớ chính xác tên nhà thơ, chỉ nhớ là rất thích hai câu thơ trong bài thơ này của anh từ thời cấp 3.
"Thôi nhé chào bạn ơi chào nhé
Bạn thân yêu tôi yêu bạn giữa lòng
Cuộc ly biệt từ bao giờ định sẵn
Hẹn một ngày tái ngộ chờ mong.
Thôi chào nhé, không một lời bịn rịn
Bạn thân yêu xin bạn đừng buồn
Trên đời này chết là điều chẳng mới
Nhưng sống, thật tình cũng chẳng mới gì hơn "
8 comments:
Nhà đẹp dzậy.
Mày về hồi nào?
Về cũng hơn 1 tháng rồi.
Ui, mình lại được trẻ đi 8 tuổi. Hì hì...
Ê xê nhin chứ chị, ko phải Épghênhin đâu :D
Hì, vậy hả em, thanks nhé! học từ cấp 3 lận, không nhớ chính xác. Nhưng mà cái tên em nói chị không thấy quen gì hết vậy?
Trời ơi 1976? Sinh năm 1976? mình tưởng bạn Himiko chỉ khoảng 84 vừa ra trường, thôi thế thì ko dám xưng là chị rồi.
he he, chị ghia nhem, lén lút post hình của mình lên kìa kìa
nhà đẹp quá,
Post a Comment