tôi lại run lên về sự tức giận, dù đang nói về cái chết.
tại sao tôi vẫn chưa thể ngừng sự tức giận khi nghĩ về 2 con người ấy. về những điều họ đã làm, đã gây ra.
dù tôi đang nghĩ về cái chết mỗi khi sắp bước lên máy bay đi đến một nơi xa. tại sao vẫn còn hai con người khiến tôi tức giận.
vì họ khiến tôi không còn phân biệt được đâu là sự thật, đâu là sự dối trá trong cuộc đời này. họ khiến tôi tin rằng, điều tồi tệ nào cũng có thể xảy ra trong đời sống này. họ khiến mọi cố gắng, mọi mong muốn bảo vệ yêu thương của tôi đều trở nên bất lực.
tôi cứ phải đi vá víu những mảnh vụn, để rồi khi họ chọc vào, mọi thứ lại vỡ tung.
ôi những con người ấy, làm đau kẻ khác là sự khoái cảm điên cuồng của họ hay sao? và tôi, khi thốt ra một lời tồi tệ, để chặn đứng tương giao tiếp diễn, thì cũng là nhát dao chí mạng đâm vào chính tôi.
vì làm sao mà tôi có thể phủ nhận được quá khứ?
3 comments:
ôi!làm sao để chặn đứng tương giao tiếp diễn khi cái tức giận là nhát dao chí mạng đâm vào cái chết, chết 2 lần?
có người còn sống nhiều kiếp trong một ngày. chết hai lần có gì là không thể tưởng?
mà lạ, ...
mà thôi.
chẳng liên quan gì.
à, thắc mắc gì thì nhìn xuống entry ngay bên dưới ấy. Khoa học trả lời đấy, chẳng phải tưởng tượng đâu.
Post a Comment