Romance đôi khi là chuyện hoang đường.
(hình mượn từ blog của chị G và edit lại)
Vẫn thường mong muốn được lang thang cùng ai đó
chạm vào ngóc ngách sâu thẳm của thiên nhiên.
Cùng đưa máy lên ngắm một ngôi nhà trong rừng,
cùng nín thở trước vẽ hùng vĩ của ngọn thác tung nước bạc màu trắng xóa,
cùng ngẩn ngơ trước một bông hoa nhỏ bé mọc từ khe nứt của kẽ đá,
cùng òa lên trước một vạt tím dịu dàng.
Lâu lắm rồi, đã lâu lắm rồi.
Chân đã đi,
tai đã nghe,
mắt đã nhìn,
đã ghi đã khắc vào trong tâm tưởng (một mình thôi)
Âm thanh của sóng, hơi thở của rừng, lời thì thầm của đá, sự mơn trớn dịu ngọt của hoa.
Lâu lắm rồi, lâu lắm rồi đã nói :
bao giờ có được như mơ,
một căn nhà nhỏ nên thơ thế này?
(photo © Nagoya 2006 - by Himiko. Nguyễn)
on Sunday, June 26, 2011 at 2:24am
No comments:
Post a Comment