Hi,

"I'm standing alone in the darkness.The winter of my life came so fast. Sun shine in my eyes I'm still there everywhere-I'm the dust in the wind-I'm the star in the northern sky-I never stay anywhere-I'm the wind in the trees..."

Friday, May 18, 2007

DK, DK, DK....




...

Tiễn thằng em học cùng khoa điêu khắc về quê lập nghiệp. Chuyện lạ đời, người ta bán đất dưới quê khăn gói lên Sài Gòn tìm cơ hội, còn nó, học và sống ở Sài Gòn đã gần 10 năm, lại dọn dẹp thu xếp về quê.

Mà phải đâu nó bất tài chi lo không dung thân được ở chốn này ( Sài Gòn ngẫm cũng công bằng lắm, không đến nỗi bạc bẽo như một số người vẫn trách móc ). 8 năm học trong trường, nó không những tự lo được lấy thân, còn chăm chỉ làm show đều đều. Tôi không thiết lập nhiều mối quan hệ thân thiết trong khoa, nhưng nó là một trong số ít những thằng bạn tôi tin tưởng. Nhớ có lần con đường ký túc xá mới đổ đầy đá dăm, tôi chạy xe về ngay khúc cua, thắng gấp để tránh người chạy quá chậm phía trước, xe đổ nhào, tôi gãy nửa cái răng và xây xát đầy mình. Lúc đó đang ngà ngà lâng lâng nên không thấy đau, dựng xe lại chạy tiếp về. Ngủ một giấc tỉnh dậy đau quá khóc hu hu... ký túc xá lúc đó hãy còn vắng vẻ, ở 1 mình 1 phòng, không ai hay mà lo lắng. May mà có nó ghé tìm, rồi thành người chăm sóc tiếp tế thuốc men, cơm nước. Nó được cả tài lẫn tình ( dù có nhiều lúc bị cằn nhằn là sến quá ).

Vậy mà hôm nay nó về quê. Rốt cuộc rồi cũng đoán ra được là vì tình. Cô nhóc ngày xưa hâm mộ nó, cứ ríu rít gọi nó là đại ca, là người hùng tiger ( nó để tóc dài nhìn lạnh lạnh giống anh chàng quảng cáo tiger lúc đó, miễn nó đừng nhe rằng cười ), rồi được nó che chở nhiều năm, nay đột nhiên thay lòng. Mà phải chi với ai ngang tài hơn sức, lại với thằng nhóc phục vụ quán cafe nào đó nhuộm tóc vàng hoe giống như đuôi con chó của nó. Nó đã nhắm mắt 1, 2 lần. Nhưng rồi chẳng thay đổi được gì. Cô nhóc giờ đã 23 tuổi nhưng vẫn chưa đủ trưởng thành để nhận ra giá trị của một người đàn ông thực sự hay mơ về một mái ấm gia đình. Nên cứ tung tăng qua lại mà vẫn không muốn buông nó. Muốn dứt thực sự, nó đành về quê thôi. Nó bảo, nó chẳng tiếc điều gì. Và, thà để người phụ chứ chẳng phụ người.

Ba đứa cùng trường ngồi khào khào với nhau trước khi nó chờ xe khách đến đón về miền Tây ( Nó không dám rời khỏi Himiko sớm, sợ lại mềm lòng ghé ngang trường rước cô nhóc vì nhắn tin bảo nhất định sẽ ở trường đợi nó đến rước ). Chợt có cùng nhận xét, dân Điêu Khắc trường mình sao mà lành quá. Yêu ai là cưới luôn người đó. Còn không may không đến được đoạn kết hậu đó, thì toàn bị người phụ, chứ ít ai phụ người. Mà bị người phụ thi y như rằng người đó là dân cùng trường và học hội họa ( con gái Điêu Khắc có mấy ai đâu ). Mà người phụ thì phụ chứ không muốn mất hẳn. Vẫn thích quay đi quay lại làm khổ nhau chơi.

Rồi chợt cười vì cũng nghĩ ra một ngoại lệ. Cũng có một số rất ít anh Điêu Khắc mang tính cơ bản của người phụ đó. Nhưng ít lắm. Đếm được trên đầu ngón tay.

Haiz... Lại thêm một thằng bạn bỏ đi, nhưng nó sẽ không như thằng kia, chắc nó sẽ quay trở lại thôi. Còn lại mấy người đâu...

Tay bắt đầu chạm vào đất. Gần 2 năm rồi mới được đưa tay chạm vào sớ đất mát, mịn và mềm.

Điêu khắc, DK... DK... DK ... DK .... Điên khùng, dại khờ, đau khổ, dứt khoát,... diệu kỳ...

11 comments:

JJunio said...

phải là điêu khắc,điêu khắc,điêu khắc...ko ta?

zim said...

dạo này viết blog tình cảm thế

Himiko. Nguyễn said...

@Zim: sau cơn bệnh tự dưng có hội chứng thèm tình thương thế đó. Heheh. Nhưng đâu tình cảm bằng zim.

Scarletvn said...

Thiệt tình là con trai ĐK nhà chị đáng để iu vậy hả chị Hoàng?

Himiko. Nguyễn said...

@bbchoco: Chị đâu dám PR mạnh miệng thế. Chỉ là một so sánh nhỏ với dân hội họa thôi. Chị hổng có nói:"dân điêu Khắc đáng để yêu" nghe, chỉ nói là "lành" thôi. Nhưng mà, "đáng để làm chồng" thì cũng có thể đó. :)

BLACK SNOW said...

....?

Mr.Blue said...

êa2 ha, đúng là điêu khắc :D

Kiddie said...

Hỡi thế gian tình là gì mà lứa đôi thề nguyền sống chết! Mà đchí kia yếu quá. Dứt khoát đâu nhất thiết phải về quê?

Himiko. Nguyễn said...

Ui ui, lụm được thêm từ : "Dứt Khoát", heheh

rin said...

Tay bắt đầu chạm vào đất. Gần 2 năm rồi mới được đưa tay chạm vào sớ đất mát, mịn và mềm.
Điêu khắc, DK... DK... DK ... DK .... Điên khùng, dại khờ, đau khổ, dứt khoát,... diệu kỳ...

ngò gai said...

đính chính chút cho thằng bạn mình, rằng , không phải vì bị phụ tình mà về quê, hắn ta về quê lập xưởng làm việc trước, bị phụ tình chỉ là chút thay đổi, rằng thì là, nếu cô ấy k phụ tình đã theo nó về quê, giờ thì nó tự do, sướng và có thể cưới bất kì cô gái nào, và ở đâu. Nói thêm bạn mình cũng rất manly.:)