Hi,

"I'm standing alone in the darkness.The winter of my life came so fast. Sun shine in my eyes I'm still there everywhere-I'm the dust in the wind-I'm the star in the northern sky-I never stay anywhere-I'm the wind in the trees..."

Tuesday, November 17, 2009

cop

Đâu dễ gì con người nhận điều cảm thông từ nhau. Tôi hạnh phúc vì gặp đúng người tôi yêu. Lẽ ra, nếu thực sự yêu thương, tại sao không mong muốn bình an và hạnh phúc cho người ấy? Có thể cần nhiều ngày, nhiều tuần, nhiều tháng, càng giữ gìn bao nhiêu, càng gây đau khổ cho chính mình bấy nhiêu.
Tôi thực tập nói điều lành, làm điều lành. Tập lắng nghe và nói những câu ái ngữ. Đọc sách, học từ xã hội, nghe là một điều dễ dàng. Mặc dù biết rõ tâm thức của mình, tôi vẫn cảm thấy buồn vô cùng. Buồn vì suy nghĩ tích cực, mà hành động tiêu cực.
Tình yêu mang thăng trầm cảm xúc, mà cũng khiến đau khổ khôn nguôi. Tại sao không loại bỏ đi mà lại hạn hẹp ích kỉ?
Cũng là người, là tim thịt da, cũng biết buồn khóc. Xã hội thì cay nghiệt, mạnh hiếp yếu, lớn hiếp nhỏ. Đâu phải là quy luật khó hiểu, đâu phải là quy luật chưa bao giờ diễn ra.
Tôi biết rồi, thẩm thấu rồi, lời nói chính mình cũng khiến buồn bã, đâu đợi đến hành động mới biết đau.
Tôi đã sai, sai rồi thì biết sửa sai. Tôi đã sai, cái sai khiến day dứt trong lòng. Tôi đã sai, sai không đợi ai nhắc mình sai.
Bây giờ tôi cảm thấy hạnh phúc cho quan hệ hiện tại. Tôi mong người khác cũng hạnh phúc cho điều đó.

==>; bản chất con người là ích kỷ, nói hạnh phúc cho hạnh phúc hông tồn tại bóng dáng mình là xạo đó à nha. ít nhứt ngta cũng huhu khóc tủi thân chớ. :D chưa kể, hạnh phúc đó có từ chuyện đi cướp quá khứ của người khác. :))

No comments: